穹窿   qióng lóng 形容像天四周低垂而中间隆起的样子。  
                           
穹隆   qióng lóng  (书)(形)指天空中间高四周下垂的样子,也泛指高起成拱形的。  
                           
天穹   tiān qióng (名)形容像半个球面覆盖大地的天空。  
                           
穹苍   qióng cāng 即“苍穹”  
                           
穹庐   qióng lú  (书)(名)圆顶毡帐:天似~月似弓。  
                           
黩穹   dú qióng 亵渎上天。  
                           
穹峻   qióng jùn 高大。  
                           
穹窒   qióng zhì 完全堵塞。《诗.豳风.七月》﹕'穹窒熏鼠﹐塞向墐户。'郑玄笺﹕'穹﹐穷。窒﹐塞也。'孔颖达疏﹕'言穷尽塞其窟穴也。'一说穹﹐空隙;窒﹐塞。将空隙堵塞。参阅朱熹集传。  
                           
穹爵   qióng jué 崇高的爵位。  
                           
穹仪   qióng yí 天。  
                           
穹极   qióng jí 天空。  
                           
穹墉   qióng yōng 高墙。  
                           
窿穹   lóng qióng 高大貌。  
                           
玄穹   xuán qióng 天空;苍天。  
                           
穹穹   qióng qióng 高而大貌。  
                           
穹闾   qióng lǘ 穹庐;毡帐。  
                           
穹碑   qióng bēi 圆顶高大的石碑。  
                           
穹昊   qióng hào 犹穹苍。  
                           
浩瀚苍穹   hào hàn cāng qióng 广阔的宇宙。  
                           
乾穹   qián qióng 天空。